Sinh nhật thì nên làm gì?
Sinh nhật lâu nhất t nhớ là được mẹ mua cho cái bánh bông lan. Nhà hồi nớ còn nghèo nên ko biết đòi hỏi.
Sinh nhật những năm cấp 1 toàn rơi vào mùa thi cuối năm, có năm còn quên cả sinh nhật mình. Nghe chương trình quà tặng âm nhạc trên tivi có bài hát sinh nhật gửi tới các bạn sinh tháng 5, mới để ý là sinh nhật qua rồi.
Lên cấp 2 sinh nhật vui hơn, đi chơi các kiểu hàng quán :v Mình chịu tiền hết vì sợ ko mời thì mãi chả có bạn, trên lớp lo học, ở nhà lại phụ quán, có đi chơi đâu mà có bạn, có lần còn bị dí phía sau ném đá vô đầu. Mãi sau này mới biết do mình ngoan nên bọn hắn bảo mình giả tạo, bảo thằng con nhà bán bún không chơi, thấy ghét. Ngày ấy cũng tủi thân thật, nên mình toàn dùng tiền mua bạn bè mua niềm vui. Nhà thì bận có biết đi sinh hoạt đoàn, thiếu nhi chi đâu, bị cô lập là đúng rồi.
Lên cấp 3 thì sinh nhật trở thành một ngày quan trọng đối với bản thân, một ngày "xả nước". Vì cấp 3 học xa nhà, mọi thứ được reset lại từ đầu, t chọn trở thành một nguồ nói nhiều, ko chịu bị cô lập, t biết nhiều người, chơi nhiều nhóm. Nhưng mãi sau này t mới biết, chỉ mình t ở trường cấp 2 chuyển lên, họ đều đã thân nhau từ trước, dù t chơi có vẻ thân đấy, nhưng ko tham gia được những cuộc vui sau giờ học thì vẫn bị xa dần thôi à. Thế là hôm sinh nhật là hôm t trốn một góc nào ấy khóc một trận, khóc xong để chuẩn bị cho một năm tiếp theo giả tạo ^^ có năm cũng có người tổ chức cho, t cảm động lắm, nhưng cũng có năm thấy một đứa học sinh ngồi đốt pháo sáng rồi ngồi khóc, có người còn rủ lại uống bia, họ cũng đang sinh nhật bên bờ biển ^^
Cấp 4, sinh nhật chỉ muốn trốn ra một góc cả ngày. Ngồi oán hận nhiều cái, trong năm chỉ dám dành ra 1 ngày để oán hận, những ngày còn lại đều phải lạc quan, chuẩn bị cho tương lai. ^^
Sinh nhật mong muốn vẫn là sinh nhật bên gia đình, giả tạo cả năm, chỉ muốn có một ngày thả hết lại, trở về đúng bản chất.
Sinh nhật của ta thì buồn nhưng lại mong sinh nhật người ấy phải vui vẻ thú vị ^^ chúc mừng sinh nhật ai đấy nha